Yêu Bản Thân
Góc đọc sách: Call me by your name – Khúc tình ca chân thành và da diết
Nếu có thể chọn một cuốn sách để đọc trong suốt cả mùa hè, hãy lựa chọn ngay “Call me by your name”.
Bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên đã trở nên quá nổi tiếng, cho dù không xem có lẽ mọi người cũng biết đến Timothee Chalamet và Armie Hammer vào vai hai nhân vật chính, và đan xen với hai nhân vật là những cảnh tượng như thơ tại vùng quê miền bắc nước Ý ấy nữa.
Một thoáng giấc mơ mùa hạ
6 tuần là khoảng thời gian gia đình Elio nhận khách trọ hè – cách mà bố mẹ Elio giúp các giảng viên đại học trẻ chỉnh sửa bản thảo trước khi xuất bản. Năm đó, Elio gặp Oliver, nhìn anh bước dọc con lộ rợp bóng cây, xuống xe taxi với chiếc áo sơ-mi xanh dương, cổ áo mở rộng, kính râm và mũ rơm. Cuộc gặp gỡ bắt đầu với cái bắt tay của hai chàng trai trẻ.
Mùa hè nước Ý chẳng thể miêu tả tuyệt hơn được nữa, bởi chỉ cần đọc vài dòng thôi, ta cũng có thể nhắm mắt nghĩ tới căn biệt thự có hồ bơi và khu vườn với những trái mơ chín mọng ngập nước, những ly mơ đá mát rượi, đồi hướng dương rộng lớn cùng giàn nho trĩu quả, bãi biển trải dài và chiếc bàn dưới mái che nơi Elio thường ngồi cải nhạc.
Khúc tình ca chân thành và da diết
“Call me by your name and I’ll call you by mine”
Nói rằng đó là một chuyện tình đẹp bởi câu chuyện được viết dưới cái nhìn của Elio, chàng trai 17 tuổi tuy đọc rất nhiều sách và gần như “là người hiểu biết nhất vùng này” do Oliver nhận xét, nhưng vẫn đầy do dự với những suy nghĩ của tuổi thiếu niên. Trái ngược với Elio thận trọng và nhạy cảm, Oliver thể hiện mình như một thanh niên Mỹ điển hình không hề che giấu gốc gác Do Thái và một tâm hồn tự do với câu “later” luôn trên đầu môi.
Mùa hè năm ấy thoảng qua những câu giận dỗi, những cái liếc nhìn, vài nụ hôn vội và đôi ba lần bối rối. Elio trải qua mọi cảm xúc khi yêu, từ lo sợ nghĩ rằng Oliver ghét mình, tới việc cảm thấy khó khăn khi nhận ra mình thích anh chàng khách trọ kia. Nhưng điều tuyệt vời luôn đến, may thay, nó không quá muộn màng. Làm sao người ta có thể lừa dối mình khi đối diện với tính yêu đây. Họ đã nhận ra rằng họ đều có tình cảm với nhau, họ đều cần nhau. Để rồi mùa hè đó, họ lao vào nhau, họ quấn quýt nhau, họ cầu nguyện như Elio cầu nguyện rằng: “Hãy để mùa hè đừng bao giờ kết thúc, hãy để anh ấy đừng bao giờ ra đi, hãy để tiếng nhạc cứ vang lên mãi mãi”.
Một chuyện tình đẹp không đồng nghĩa với một kết cục có hậu
Ngần ấy thời gian xem như là quá ngắn ngủi để ai đó có thể nhận ra nhau, giận dỗi, yêu thương, chia lìa. Ấy thế mà họ đã trải qua tất cả. Chẳng thể hiểu vì sao thời gian là như nhau, nhưng mùa hè lại qua nhanh còn mùa đông thì kéo dài lê thê đến độ buồn bã. Có lẽ mùa hè năm ấy của Elio vì Oliver mà trở nên gấp gáp hơn nữa.
Vấn đề hôn nhân đồng tính không còn là vấn đề quá xa lạ hiện nay, nhưng vào những năm 1980, đó là điều dường như cấm kị. Sau những ngày chìm đắm trong hạnh phúc, 3 ngày cuối tới Rome đối với Elio và Oliver như một giấc mơ vậy. Họ dành 3 ngày để hiểu nhau, để gặp gỡ nhiều người, để học hỏi nhiều điều lạ, và để ngân những khúc ca vang cho tới khi bình minh đem những tia nắng tới. Tình yêu tuổi trẻ vội vã, mãnh liệt, cháy hừng hực như ngọn lửa để rồi khi tất cả đã qua, đám tro tàn ấy vẫn âm ỉ mãi.
Tuy nhiều người đọc và xem tiếc nuối với cái kết của câu chuyện khi Oliver quay trở lại Mỹ, nhưng đôi khi đó không hẳn là điều gì quá buồn bã hay bi kịch. Bởi khi đối diện với quá khứ, khi nhớ về nhau, họ vẫn luôn hạnh phúc khi nghĩ về.
Cuối cùng thì…
Sau hai mươi năm gặp lại, Oliver về thăm chốn từng được anh coi là thiên đường, nói với Elio rằng anh vẫn nhớ tất cả mọi chuyện. Nhưng có lẽ Oliver chẳng thể nào biết Elio còn nhớ tới anh mỗi khi nhìn về khung cửa sổ phòng cũ, nhớ về những bộ đồ tắm, cái áo mặc vội và cánh tay tì lên lan can. Khắp nơi trong chốn cũ đều lưu những dấu vết của anh.
“If you remember everything, I wanted to say, and if you are really like me, then before you leave tomorrow, or when you’re just ready to shut the door of the taxi and have already said goodbye to everyone else and there’s not a thing left to say in this life, then, just this once, turn to me, even in jest, or as an afterthought, which would have meant everything to me when we were together, and, as you did back then, look me in the face, hold my gaze, and call me by your name”.
Thay cho lời kết
Trên tấm bưu thiếp cổ mà Oliver lấy đi trong phòng của Elio, có khung hình gò vẽ của Monet mà một anh chàng sinh viên người Mỹ trước đã gửi tặng Elio khi mua ở chợ trời Paris. Sau này Oliver có ghi sau tấm thiếp 2 chữ: Cor cordium (heart of hearts) – trái tim của những trái tim. Cụm từ này đã từng được khắc trên bia mộ của thi sĩ Percy Shelley – tượng đài phong trào lãng mạn châu Âu một thời. Sau cái chết của ông, người ta đã hỏa táng thân thể – trừ trái tim, và trái tim được vợ ông – bà Mary mang theo nó gần như khắp nơi trong nhiều năm. Đó là thứ gần như còn nguyên vẹn khi ông đã mất.
Mối tình của Elio và Oliver tuy đã cháy thành tro, nhưng trái tim ấy vẫn còn đập mãnh liệt như trái tim tuổi trẻ của họ khi cùng nhau dạo chơi quanh bãi biển, cùng nhau tắm nắng bên bể bơi, hay cùng dạo chơi dưới ánh đèn đường Roma sáng trưng quanh quẩn bên tai những câu hát nghêu ngao chờ đến khi bình minh ló rạng.
Đọc thêm các bài viết trong Góc đọc sách tại đây.
Có thể bạn cũng thích